cô vợ ngốc nghếch em thuộc về tôi

Nhẹ nhàng bình tĩnh trả lời anh ta: "Tôi biết, trong tim tôi cũng đã có người, ngay sau hôn ước, tôi sẽ giữ đúng lời hứa, tự nguyện rời đi." Sau khi kết hôn, anh ta đã làm hết trách nhiệm của một người chồng; Chương 59. Sau khi Lâm Phàm ra sức chứng minh nhà họ Tần không hề ngược đãi mình, anh Thái vẫn không chịu tin, nói “Tên họ Lâm có bệnh thần kinh hay sao mà nói dối kiểu đấy?”“Thì đúng là đầu óc nó có bệnh còn gì.”. Tần Vịnh sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi, trong Bách hợp, Trùng sinh, hiện đại, ngọt văn, thương chiến, cưới trước yêu sau, hỗ công, 1v1, HE Nữ chính: Sầm Mặc Tiêu x Lục Tử Cẩn Bạch thiết hắc ốm yếu x Hồng thiết hắc yêu nghiệt Giới thiệu: Trọng sinh trở về, Lục Tử Cẩn vì báo thù mà đến, Sầm Mặc Tiêu vì muốn đạt thành mục đích, hai bên mưu Download this app from Microsoft Store for Windows 10 Mobile, Windows Phone 8.1, Windows Phone 8. See screenshots, read the latest customer reviews, and compare ratings for Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi.. Chương 43 “Là ông?! Đội trưởng Khương?!” Lâm Phàm đột nhiên nhớ đến chuyện gián điệp mà Trân Hương nói với mình. Chẳng lẽ Khương Đào là tên gián điệp trong miệng Trân Hương?!Không sai, người đến chính là đội trưởng đội đặc nhiệm Khương Đào, cũng là một trong những sĩ quan trọng yếu Chương 64. Trong bầu không khí Tần Vịnh thì phấn khích mập mờ, Lâm Phàm thấp thỏm bất an, rốt cuộc hai người cũng về tới nhà, chỉ thấy nhà họ Lâm đã chờ sẵn. Đây là lần đầu tiên Lâm Phàm gặp ba Lâm Lỗi, toàn thân toát ra hơi hướm nghệ thuật gia, trầm ổn, kín đáo. lterzarsama1989. Truyện Cô Vợ Nhỏ Ngốc Nghếch, chuyện nói về một cặp vợ chồng son mới cưới nhưng thực chất hai bên anh chồng không hề yêu thương gì nhau cũng được nhiều năm nhưng anh và cô tuy ngủ chung giường nhưng vẫn rất giữ kẻ chừa hề đụng tới người cô. Bây giờ cô đã trở thành một người phụ nữ đảm đang tất cả việc nhà nhưng vẫn chưa thể nào làm lung lay dược trái tim sắt đá của đến một ngày cô không thể chịu được cảnh cô đơn đó nên đành ly hôn với anh và bỏ đi. Lúc đó anh mới nhận ra sự hiện của cô tròng lòng anh là có cân lượng. Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, Quân nhân văn, hắc bang, sủng, sắc, hài hước Độ dài 71 chương + 5 phiên ngoại Nguồn Văn Án Nữ 9 là bộ đội xuất ngũ tuy về mặt vũ lực cô rất giỏi nhưng lại ngây ngốc về tình yêu. Nam 9 là tổng tài, bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại phúc hắc, lưu manh, ấu trĩ, thích hoạt hình và có nhược điểm chí mạng là sợ ma. “Đến địa ngục anh ấy cũng chịu đi cùng tớ, sao tớ lại để ý việc anh ấy dù anh ấy có gϊếŧ người, tớ cũng sẽ giúp anh ấy chôn chưa hề nói mình là người tốt, cũng chưa từng có ai vì tớ mà vứt bỏ tính mạngCàng chưa từng có ai ngày nào cũng kiên nhẫn đưa đón tớ đi làm, nhớ kỹ từng ly từng tý mơ ước tớ nói ra trong lúc vô tình, sau đó cố gắng thực hiện mang lại bất ngờ cho nên, cho dù anh ấy có gây ra chuyện tày trời tới đâu đi nữa, tớ cũng bằng lòng gánh vác cùng anh ấy.” Lâm Phàm – “Em đã muốn vào địa ngục cứu chúng sinh như thế, vậy anh đi cùng em.” Tần Vịnh – Server A Nghe Truyện Audio PHẦN 1PHẦN 2PHẦN 3PHẦN 4 PHẦN 1|Chương 1 - 25 PHẦN 2|Chương 26 - 50 PHẦN 3|Chương 51 - 71 *HOÀN* PHẦN 4|*Phiên Ngoại* Server B Tải Về Nghe Offline Nội dung này đã bị hạn chế chỉ dành cho người dùng đã đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để xem nội dung này. Server D Tải Về TRỌN BỘ zip Nội dung bị khóa Đăng nhập / Đăng ký để mua quyền truy cập vào nội dung này. Nội quy / Thông báoHướng dẫn kỹ thuậtTinh Hạch là gì? Thế loại xém ngược, sủng, H căn phòng tối, vang lên tiếng điện thoại chờ đã lâu mà không có người bắt máy. Một người đàn ông cầm ly rượu đã cạn từ lâu, cả thân thể anh đang dựa vào chiếc giường, nhếch miệng, anh bấm gọi lại một lần với lần gọi trước, đầu dây bên kia đã có người bắt máy nhưng chỉ có một khoảng trống im lặng kéo lên tiếng hỏi thẳng "Em yêu anh ta?"Thời gian chậm rãi trôi qua, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói dịu dàng mang theo sự đau thương "Cha mẹ em đã quyết định, em không thể từ chối, em xin lỗi"-Anh ngồi thật lâu, ly rượu không vẫn trên tay, một bộ dáng trầm mặc trong đêm tối, có lẽ lúc này không ai hiểu được suy nghĩ trong anh. Phải qua thời gian rất lâu, khi anh ngẩng mặt lên, đôi mắt bỗng nhiên bình thản không chút gợn sóng, anh thì thào "Được, nếu như em đã quyết định thì anh chúc phúc cho em"-Trong một ngôi nhà ở một khu phố khác cách đây đến một ngày đêm đi đường, có một cô gái mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt đang ngồi trên giường nhìn về phía chiếc đồng hồ hình con gấu. Kim giây cứ nhếch dần nhếch dần, 5 phút sau kim đồng hồ chỉ đúng 7h30, cô từ từ đứng dậy, đi về chiếc tủ nhỏ, giở hộc tủ lấy ra một cuốn đĩa hoạt hình yêu thích rồi ra phòng khách. Lại từ từ đi về phía chiếc tivi, không quan tâm nó đang chiếu gì, bỏ đĩa vào, đi về chiếc ghế sa lông ngồi xem. Cũng không nhìn quan tâm đến hai người đang ngồi bên cạnh mình giờ này, ông bà Nhạc, ông đang đọc báo, bà đang cắt dưa hấu cho cả bà cũng đã quen thuộc những tình huống thế này đã 18 năm trời, xung quanh nhà ông ai chẳng biết ông bà có cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại ngốc, ai chẳng tiếc thương cho đứa cháu của ông bà mồ côi cha mẹ từ nhỏ nhưng lại không bình thường. Ngày xưa nghe thấy cũng rất phiền muộn nhưng càng ngày càng không sao. Cô có ngốc cũng là cháu gái vàng cháu gái bạc của hai ông bà. Trách thì trách trên đời này có chứng bênh tự kỉ thì đúng hơn. Ông đọc báo thấy tin tức một cô gái bị chồng đánh đập dã man, thấy tin tức thú vị liền trò chuyện với bà, bà lắc đầu ai oán thế giới muôn ngàn vạn trạng mà, tránh sao khỏi, Tiểu Ân nhà ta... Bà nói đến đó thì ngừng tay, quay qua ông nói" Tiểu Ân nhà ta rồi cũng sẽ lấy chồng, chúng ta cũng sẽ có ngày không còn lo được cho nó nữa, nó như vậy thì làm sao bây giờ? ". Một câu hỏi khiến ông cũng nghẹn ngào. Cháu gái ngốc của ông -Anh với tính cách lạnh lùng, vô cảm, luôn luôn một thái độ thờ ơ với mọi thứ, thêm đoạn tình vừa dang dở. Cô bị chứng tự bế bẩm sinh, khác biệt với người bình thường. Hai con người quá khác nhau đến như vậy, không tìm được nữa điểm tương đồng, lại bị ép đến với nhau, cuộc đời hai người sẽ thế nào đây??? Lam Khả Vi khi nghe giọng nói ấy có phần quen thuộc. Nhưng vì quá mệt cô lại ngủ thêm một chút nữa. Cảm giác an toàn này lâu lắm rồi mới có trở lại. Khi tỉnh dậy lần tiếp theo cô thực sự tá hỏa trở lại. Nhà ? Cô đang ở nhà..... Lúc này là ba giờ chiều, chắc hẳn Phàm Dư Hàn đã đi làm rồi. Cũng may cô là người biết mật khẩu khóa cửa. Phù hy vọng là đi được khỏi đây. Nhưng đời nào có như là mơ khi cô vừa bước xuống cửa chính thì có tiếng nói đã vọng lại 'Lại tính bỏ đi ?' Ba năm sau hẳn là Lam Khả Vi đã có cách ứng biến nhanh hơn. 'Phàm tổng chúng ta đều lớn rồi. Ừm nên tôi sẽ coi như....tối qua chưa có chuyện gì hết' cô cười một cách gượng gạo 'Nhưng mà tôi lại coi là có. Em đừng có mơ mà rời khỏi ngôi nhà này' 'Không....không cần....tôi.....' Chưa nói hết câu Lam Khả Vi đã bị nụ hôn của người nào đó nhanh như chớp chạm vào. Cái cảm giác ấm nóng này, hay là cảm giác khi anh cho cô thấy sự an toàn khi bên cạnh. 'Này mau thả tôi xuống.....mau....' 'Nói nữa xem tôi cho em nổi tiếng ngay và luôn' Một lần nữa bị đưa về phòng một cách dã man. Lam Khả Vi nhất quyết không ăn một miếng nào. Mặc cho Phàm Dư Hàn xuống hết nước dỗ dành. 'Phàm Dư Hàn....đừng như vậy nữa. Tôi không còn như trước kia đâu....tôi....tôi ..... đã có người khác rồi....' 'Lam Nhi anh nhắc lại cho em nhớ. Em là của anh, nhưng đừng vì anh nuông chiều em mà đi quá giới hạn' 'Tôi không nói đùa...tôi còn....còn lên giường với anh ta nữa' 'Lam Khả Vi là em ép anh. Đừng trách anh' Phàm Dư Hàn ra khỏi phòng. Cho đến khi cửa phòng đóng cái 'Rầm' thì Lam Khả Vi mới có thể thở phào. Cô không hề có ai cả nhưng vế sau là đúng. Cô không xứn đáng để được anh yêu và nuông chiều nữa rồi. Chờ khi chiếc xe xa hoa dần biến mất Lam Khả Vi cũng rời khỏi nhà. Hy vọng quá thành thất vọng nhiều, tình yêu là khổ đau nhưng cũng luôn len lỏi hạnh phúc. Đúng như dự đoán ngay ngày hôm sau đơn xin nghỉ việc của Lam Khả Vi đã được chấp nhận. Mọi người trong tổ này hay tổ khác đều sốc toàn tập. Chỉ có Trình Tư là vui không còn gì bằng. Mạc Tiểu Tâm thì buồn không nói lên lời. Rõ ràng hôm qua Vương Lôi còn nói với cô Phàm tổng và học tỷ sẽ quay lại với nhau ấy vậy mà không nay đã không trở lại, lại còn bị đuổi việc. Cái tên ba hoa phét lác đó thật là lừa người mà. Hừ tức chết cô mất. Con đường trở về hôm nay thân thuộc đến lạ nhưng nó cũng kéo dài hơn bình thường một cách lạ lùng. Dường như mọi chuyện đã được sắp sếp từ trước. Nghỉ việc là một chuyện, xin việc để đi làm lại là một chuyện khác khó khăn hơn nhiều. Bằng khoảng thời gian này, tuần tiếp theo Phàm Dư Hàn đến nhà Lăng Siêu, nhưng chưa ngồi được bao lâu đã nghe Như Như mắng một tràng dài mà khiến cho Tiểu Lăng Laqng hoảng sợ không dám nhìn mẹ mình. 'Hừ tôi chưa từng gặp một kẻ nào khốn nạn như anh. Ba năm anh biến mất nó đợi anh như một con ngốc. Chữa bệnh chờ đợi luôn cho rằng anh vẫn còn đợi nó. Rồi sao cho đến khi Phàm Dư Hàn trở về thì lại gạt Lam Khả Vi ra khỏi chỉ vì....haha chỉ vì nó bị tên khốn đó làm chuyện đó. Anh có xứng đang không hả ?' 'Bà xã em làm con sợ kìa' 'Anh im miệng cho em. Tôi nói cho anh biết Khả Vi nó mà nghĩ quẩn lần nữa tự tay tôi sẽ giết chết anh' Lúc này Lam Khả Vi ở nhà hắt hơi liên tục. Haizzz không biết kẻ nào lại nói xấu cô rồi. Nhà họ Trình lại càng làm lớn khi truyền ra ngoài tin liên hôn là có thật. Trong khi vợ chồng Phàm chủ tịch vẫn đi du lịch bình thường. Con trai và con dâu đang rất ổn họ không quan tâm đến tin thị phi. Vừa ra khỏi công ty xin việc Lam Khả Vi đụng mặt ngay kẻ không muốn đụng. Chu Lợi không ngờ hắn vẫn còn ung dung như vậy. Hắn thì ung dung như cũng chỉ là vẻ ngoài khi mới bị người của Phàm thị sắp sếp để cuốn xéo khỏi đây. Nhưng hắn cũng không phải là kẻ có lòng dạ độc ác đến tột cùng. Hắn là một giảng viên là người truyền dạy trong môi trường đại học nhưng chỉ vì hắn muốn chinh phục Lam Khả Vi nên mới.... 'Nếu em muốn biết sự thật về người đêm đó, 8h tối nay hãy đến gặp hắn ở nhà hàng trung tâm thành phố' - Bị cảm nên hôm nay mới ngoi lên 😥😥😥 nhớ vote nhé.

cô vợ ngốc nghếch em thuộc về tôi